PVU - Nhật kí cảm xúc tươi đẹp của tôi

Những cảm xúc đầu tiên viết lên hình ảnh PVU trong tôi là vui sướng, là vỡ òa trong hân hoan và hạnh phúc khi nhận thông báo trúng tuyển vào trường. In hằng những dấu ấn bắt đầu trong chặng đường học tập và sinh hoạt là từng cung bậc cảm xúc của đợi chờ, của lo lắng, của vui mừng và hi vọng trong những ngày chuẩn bị đến với một mái nhà mới – Mái nhà PVU.

Đã bao giờ bạn tự hỏi mình rằng, PVU trong bạn là gì, với tôi

PVU là...

Nơi tuyệt vời để bắt đầu, nơi lưu giữ những điều tốt đẹp của những năm tháng thanh xuân của sinh viên trên giảng đường đại học.

Đặt những bước chân đầu tiên trước Kí túc xá của trường, ánh mắt ngước nhìn lên tòa nhà 9 tầng, trong tôi tràn đầy niềm hi vọng được học tập trong một môi trường chuyên nghiệp với sự tận tình, chu đáo, nhiệt huyết của đội ngũ giảng viên của trường và sự giúp đỡ của anh chị khóa trên cũng như bạn bè cùng khóa.

PVU là một ngôi nhà.

Thầy cô, anh chị, bạn bè - những người đến từ nhiều vùng miền, từ Bắc cho đến Nam, cùng nhau làm việc, học tập và sinh hoạt để rồi tự hào và mang trong mình một tâm thế của sinh viên trường Đại học Dầu khí Việt Nam - “ NHÂN TÀI CHO SỰ PHÁT TRIỂN”.

Ở đây PVU còn là Đại gia đình với nhiều thành viên.

Thầy cô là người hướng dẫn, người kể chuyện và là người chia sẻ.

Đứng trên khía cạnh là thầy cô, người luôn thân thiện, nhiệt tình đặt những câu hỏi để tăng tương tác và tình cảm thầy trò, giúp sinh viên hiểu sâu hơn về kiến thức bài giảng. Đứng ở góc nhìn của người từng trải, người có kinh nghiệm, các mảnh chuyện được chia sẻ đầy tâm huyết của thầy cô về những khó khăn trong quá trình học tập, làm việc, bài học về lẽ sống, kĩ năng giao tiếp với người khác. Đó chính là những mảnh ghép quan trọng trong bức tranh cuộc sống để sau này sinh viên không còn lạ lẫm, bở ngỡ khi rời khỏi giảng đường đại học và giúp sinh viên song song giỏi về chuyên môn, vững kiến thức còn giỏi các kĩ năng mềm.

Nhớ lại những buổi tối về muộn cùng thầy cô, những lần may mắn được ngồi trò chuyện bên đĩa trái cây, những lời hỏi thăm sức khỏe về gia đình của sinh viên, cùng thầy cô với những khoảng khắc thầy thầy, trò trò cùng nhau làm việc trong đợt Kiểm định chất lượng giáo dục của trường. Chính tại khoảng khắc, những nụ cười rạng ngời bật cười hay những tờ giấy thấm đẫm giọt mồ hôi của sự tận tâm của thầy cô, anh chị và bạn bè, dường như khoảng cách giữa thầy trò đã không còn quá quan trọng cho những tình cảm quý mến, thân thương, sự quan tâm của thầy cô và sự ngưỡng mộ, kính trọng của sinh viên PVU.

Người anh, người chị và người bạn.

Bên canh sự dìu dắt của thầy cô, đặc biệt gần gũi hơn là các anh chị khóa trước và những người bạn, những người vô cùng thân thiết và dành những quan tâm đặt biệt. Quay lại thời điểm mới bước chân nhập học ở trường, hình ảnh ngày nào các anh chị giúp đỡ tân sinh viên khóa mới dọn dẹp phòng, dẫn các bạn và phụ huynh đi mua những vật dụng cần thiết.

Thật lạ, tại khoảnh khắc thấy một anh khóa trên tay trái cầm một tấm chiếu mới, tay phải mang bàn học, đèn đọc sách, cảm giác trong tôi như là một người anh trong nhà đang lo lắng cho đứa em đi học xa vậy. Lạ thay, tôi lại thấy một người chị khóa trên, tay cầm quyển sách, đứng bên hành lang đầy nước mắt khi trò chuyện cùng một phụ huynh của bạn sinh viên khóa mới. Hai người cùng trò chuyện cùng khóc, những dòng nước mắt, tôi nghĩ đó là sự thấu hiểu cho nổi lo lắng của phụ huynh khi có con đi học xa nhà, sự đồng cảm sâu sắc của một người giàu tình cảm và đâu đó là lời hứa dìu dắt, giúp đỡ cho những sinh viên mới vào trường và sự gửi gấm, sự tin tưởng của quý phụ huynh vào sinh viên PVU. Và nhiều nhiều anh chị để lại ấn tượng với hình ảnh của sinh viên PVU năng động, nhiệt huyết, hết mình và thân thiện.

Được nhà trường tạo điều kiện miễn phí về nơi sinh hoạt và điện nước, cùng 05 thành viên khác, chúng tôi trở thành những người bạn cùng phòng, những người anh em gắn bó qua những ngày học tập thường nhật, trong những mùa thi cử vất vả và trong những chuyến xe về quê ăn tết rộn ràng, háo hức.

Ngày đầu, những thành viên vào nhận phòng, chúng tôi không hiểu những bạn còn lại đang nói về điều gì, sự khác nhau về giọng nói, tiếng địa phương của từng vùng miền,chúng tôi không xem đó là sự trở ngại, mà là niềm vui khi có thể thấu hiểu nhau trong những ngày gắn bó,đôi khi đó chính là những lời đùa cợt vui vẻ về sự khác biệt để làm tan đi những lúc mệt mỏi, áp lực từ học tập.

Gợi nhớ những ngày năm nhất, có lẽ không thiếu đi những ngày ôn thi, những đêm miệt mài với sách vở, với đề ôn tập cùng đám bạn đến 3h hay 4h sáng để cùng nhau giải bài tập Hóa đại cương hay Cơ sở kĩ thuật. Là có buổi tối, tiếng reo hò, tiếng nhạc của cây đàn guitar, bài hát của thời sinh viên được cất lên trong những giây phút không có điện, lúc đó mới cảm thấy dù mệt mỏi hay khó khăn chỉ cần cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua mọi chuyện, như lời hát Cây đàn guiter của tác giả Thuận Thiên và Quốc An có đề cập:

"Đời sinh viên sống trong tình bạn thân
Khi thấy anh buồn tôi nâng phím đàn, tính tang tình tình tang
Cùng dắt nhau qua những ngày gian khó
Cùng dắt nhau qua quãng đời sinh viên."

Là đêm, sau nhiều năm được gợi lại, khung cảnh thật sự ấn tượng, dưới ngọn đèn cầy, nhiều anh chị và các bạn sinh viên cùng nhau ôn tập trước ngày thi, dưới ánh đèn lu mờ ấy mới cảm nhận được tinh thần học tập, vượt khó của sinh viên PVU và sự lo lắng cho ngày thi thật sự lớn đến nhường nào.

PVU trong tôi đó là Trang nhật kí trong tôi.

Từng khoảnh khắc, từng kỉ niệm, từng phút giây vui vẻ ở bên cạnh các thành viên của PVU,đó chính là những dòng bút kí ức đẹp về khoảng thời gian thanh xuân của tôi ở mái nhà PVU.

Nếu thời gian có ngược trôi, đưa tôi về quyết định khó khăn giữa ngã rẽ đầu tiên của cuộc đời, chọn trường đại học, tôi vẫn luôn quyết định đó là Trường Đại học Dầu khí Việt Nam. Nơi gắn bó với tôi, là bạn đồng hành và sẽ cùng tôi viết tiếp lên Đại học Dầu khí Việt Nam – Nhật kí cảm xúc tươi đẹp của tôi những điều tốt đẹp và ấn tượng khó phai nhòa. Đâu đó sau khi nhìn lại những dòng chữ ấy, tôi có thể sống lại một lần thanh xuấn với PVU.

Là trang giấy chưa hoàn thiện, bởi đó còn những điều cần ghi tiếp cho chặng đường phía trước, bạn và tôi sẽ cùng nhau hoàn thành điều đó dưới Mái nhà PVU – Nơi niềm tin được thắp sáng.

Bài viết đạt giải nhất cuộc thi viết "PVU-10 năm thắp sáng" của bạn Lê Văn Long – sinh viên khóa 8 chuyên ngành Lọc Hóa Dầu PVU